“Anh em hãy giữ chính mình và luôn cả bầy chiên mà Chúa Thánh Linh đã lập anh em làm người coi sóc, để chăn dắt Hội Thánh của Đức Chúa Trời mà Ngài đã mua bằng chính máu mình” (câu 28).
Câu hỏi suy ngẫm: Sứ đồ Phao-lô dặn dò các trưởng lão ở Ê-phê-sô về điều quan trọng nào họ cần phải giữ mình? Những vấn đề nào họ sẽ phải đối diện? Lời dặn dò của Sứ đồ Phao-lô có ý nghĩa gì đối với các trưởng lão ngày ấy và đối với bạn ngày nay?
Sau những lời tâm tình với các trưởng lão ở thành Ê-phê-sô, Sứ đồ Phao-lô nói những lời dặn dò và cầu nguyện cho họ (câu 28-38).
Trước tiên, Sứ đồ Phao-lô khuyến cáo các lãnh đạo: Cần phải canh giữ đức tin, sống thanh sạch, và có trách nhiệm đối với bầy chiên mà Chúa đã trao phó. Đây là việc khó, họ cần có thái độ cảnh giác cao độ. Ông nhắc họ về giá trị rất lớn của Hội Thánh đến nỗi Chúa Giê-xu phải mua chuộc bằng chính mạng sống của Ngài. Sự cứu rỗi, đời sống thuộc linh của thế hệ kế tiếp sẽ ra sao tùy thuộc vào những điều họ dạy dỗ và nếp sống đạo của họ.
Thứ hai, Sứ đồ Phao-lô cảnh báo những vấn nạn mà họ sẽ đối diện là sự xuất hiện của các giáo sư giả, những người dạy dỗ Phúc Âm một cách sai lạc. Những người này đang trà trộn giữa họ. Vậy, họ cần dốc lòng cầu nguyện và chuyên tâm khuyên dạy mọi người hiểu rõ về chân lý. Kinh nghiệm của Sứ đồ Phao-lô trong việc chăn bầy là nhờ sức lực của Chúa qua việc đổ nước mắt cầu thay và bắt lấy mọi cơ hội để khuyên dạy mọi người (câu 30-31). Sau khi đã thực hiện mọi điều cần thiết để giúp cho đời sống tâm linh của họ, Sứ đồ Phao-lô cầu nguyện giao phó họ trong ân sủng và sự canh giữ của Đức Chúa Trời, nơi họ được bảo vệ tốt nhất (câu 32). Ông cũng làm chứng với họ về một đời sống đơn sơ, không tham tiền, chịu khó làm việc của mình để có thể độc lập tài chính và giúp đỡ cho người đau yếu không thể lao động được. Dù người phục vụ Chúa có quyền yêu cầu Hội Thánh chu cấp nhu cầu về thuộc thể (I Cô-rinh-tô 9:9-14) nhưng Sứ đồ Phao-lô đã làm việc, tự chu cấp cho chính mình và chia sẻ cho người khó khăn hơn mình với tinh thần“ban cho có phước hơn nhận lãnh” (câu 35).
Cuối cùng, Sứ đồ Phao-lô và các trưởng lão kết thúc cuộc tâm tình trong sự cầu nguyện cho nhau. Thật là một bức tranh đẹp và ý nghĩa!
Qua tâm tình, lời dặn dò của Sứ đồ Phao-lô, chúng ta thấy một bức tranh đầy tình yêu thương chân thật và sâu đậm của người chăn bầy đối với Hội Thánh. Tình yêu ấy không chỉ nói trên đầu môi chót lưỡi nhưng thể hiện bằng hành động dốc lòng cầu nguyện, hết lòng dạy dỗ và đời sống nêu gương tốt.
Bạn còn thiếu những điều nào?
Lạy Chúa, xin cho con luôn tỉnh thức canh giữ đức tin, trung tín sống đạo, không tham lam nhưng biết chia sẻ vật chất với anh chị em có cần, và nhất là giúp người khác tin Chúa, sống theo Lời Chúa dạy.
(c) 2016 Văn Phẩm Nguồn Sống. Used by permission.