Câu gốc: “Vậy hai người hốt tro trong lò, đứng trước mặt Pha-ra-ôn, rồi Môi-se vãi tro lên trời, thì sinh ra ghẻ chốc cương mủ trên mình người ta và súc vật” (câu 10).
Câu hỏi suy ngẫm: Tai vạ ghẻ chốc xảy ra như thế nào? Tai vạ này có ý nghĩa gì trên Pha-ra-ôn và con dân Ai Cập? Bạn suy nghĩ gì về việc Chúa khiến vua Ai Cập cứng lòng? Làm thế nào để bạn không cứng lòng trước sự cảnh báo của Chúa?
Giống như tai vạ thứ ba, Chúa giáng tai vạ thứ sáu trên con dân Ai Cập mà không cảnh báo trước. Ngài sai ông Môi-se và ông A-rôn hốt tro trong lò đầy tay rồi đứng trước mặt Pha-ra-ôn tung tro lên trời, tro hóa thành bụi khắp cả xứ Ai Cập, và sinh nhiều ghẻ chốc cương mủ trên mình người và súc vật. Chúng ta thấy mức độ tác động của các tai vạ trên con dân Ai Cập tăng dần. Đây là tai vạ có ảnh hưởng trực tiếp và nặng nề trên mọi người. Từ vua, quần thần cho đến dân chúng đều vô cùng nhức nhối vì ghẻ chốc cương mủ đầy mình. Hình ảnh tro được lấy từ lò nung gạch cho họ thấy mối liên hệ giữa sự đau khổ của người Ai Cập với sự lao khổ của người Ít-ra-ên bị họ đọa đày khi làm gạch. Chắc chắn người Ai Cập nhận ra đây là phép lạ đến từ Đức Giê-hô-va. Từ vài nắm tro trên tay đã gây nên nạn ghẻ chốc cho cả người và súc vật trên khắp xứ Ai Cập. Hình ảnh các thuật sĩ cũng không thể đứng nổi trước mặt ông Môi-se vì ghẻ chốc đầy mình như dân chúng, cho thấy người Ai Cập không được các thần tượng hư không cũng như sự khôn ngoan và tri thức của các thuật sĩ bảo vệ.
Trong năm tai vạ trước, Kinh Thánh cho biết: “Pha-ra-ôn cứng lòng,” nhưng trong tai vạ thứ sáu thì “Đức Giê-hô-va đã làm cho Pha-ra-ôn cứng lòng” (câu 12). Có phải Đức Chúa Trời làm cho Pha-ra-ôn cứng lòng để khống chế ý chí tự do chọn lựa của ông không? Không! Bản chất của Chúa là công bình, Ngài không hành động cách bất công! Chúa đã cho ông nhiều cơ hội trước đó để nghe theo lời cảnh báo của ông Môi-se nhưng ông đã chọn chống nghịch Ngài. Chúa khiến vua cứng lòng bằng cách phó ông cho sự tư dục của chính ông, và Ngài có quyền thực hiện mục đích của Ngài qua sự cứng lòng của Pha-ra-ôn.
“Đức Giê-hô-va từ trên trời ngó xuống các con loài người, đặng xem thử có ai khôn -ngoan, tìm kiếm Đức Chúa Trời chăng. Chúng nó thay thảy đều bội nghịch, cùng nhau trở nên ô uế; chẳng có ai làm điều lành, dẫu một người cũng không” (Thi Thiên 14:2-3). Chính Chúa đã tìm kiếm mỗi chúng ta. Ngay khi nhận biết sự cảnh báo của Chúa, chúng ta phải lập tức ăn năn ngay, kẻo sự cứng lòng ngày càng lớn lên che mờ chân lý; và đến một lúc nào đó Chúa phó chúng ta cho tư dục mình, thì chúng ta không thể đến với Ngài.
Bạn có ăn năn và xưng tội ngay với Chúa khi nghe tiếng cảnh báo của Ngài không?
Lạy Chúa, xin giúp con nhạy bén đi theo mọi sự hướng dẫn của Chúa để tránh sự sửa phạt, và qua đó, con kinh nghiệm cuộc đời ý nghĩa, phước hạnh ở đời này và đời sau.
(c) 2016 Văn Phẩm Nguồn Sống. Used by permission.