“Ngài đã chết vì mọi người, hầu cho những người còn sống không vì chính mình mà sống nữa, nhưng sống vì Đấng đã chết và sống lại cho mình” (câu 15).
Câu hỏi suy ngẫm: Sứ đồ Phao-lô cho biết động cơ nào ông và các bạn đồng lao của ông rao giảng Tin Lành? Chúa Giê-xu đã làm một việc vĩ đại gì cho mọi người? Nhờ đó, bạn nhận được điều gì? Cơ Đốc nhân cần phải sống vì ai và cho điều gì?
Sứ đồ Phao-lô và các bạn đồng lao của ông cho biết những việc họ làm là “vì tình yêu thương của Đấng Christ cảm động” (câu 14). Động cơ khiến họ sẵn sàng chịu khổ để rao giảng Tin Lành là vì tình yêu của Chúa Giê-xu. Họ cảm biết tình yêu Chúa dành cho họ quá lớn và tình yêu ấy hướng dẫn đời sống họ, nên những gì họ làm là nhằm tôn cao Chúa. Thật vậy, Chúa Giê-xu đã làm một việc quá vĩ đại mà không ai có thể làm được, đó là sẵn sàng “chết vì mọi người.” Ngài là Đấng thánh khiết, vô tội mà đành mang thập hình vì tội của cả nhân loại. Khi Chúa chịu chết thay tội cho con người thì xem như mọi người đều chết về tội lỗi mình, nghĩa là không còn mắc nợ tội nữa. Sứ đồ Phao-lô cho biết “vì nếu Ngài chết, ấy là chết cho tội lỗi một lần đủ cả…” (Rô-ma 6:10). Chúa Giê-xu đã chứng tỏ tình yêu của Ngài với thế gian, với Hội Thánh, và từng cá nhân tin nhận Ngài qua cái chết khổ nhục trên thập tự giá. Chúa đã quá yêu con người hơn chính mạng sống Ngài. Khi nghĩ đến tình yêu của Chúa, chúng ta không thể không yêu Ngài!
Chúa Giê-xu chịu chết để chúng ta được sống, không phải sống như trước kia mà phải sống một đời sống mới vì Ngài và cho Ngài (câu 15). Khi Chúa chịu chết, chúng ta cũng chết trong Ngài và với Ngài, nghĩa là chết về tội lỗi mình. Vì thế, đời sống cũ không còn có quyền lực gì trên chúng ta nữa, nhưng chính Chúa mới là Chủ cuộc đời chúng ta. Chúa đã chết để chúng ta có thể sống cho Ngài, chứ không sống cho bản thân mình nữa. Trong thực tế, con người cũ vẫn còn đó, vẫn luôn cám dỗ chúng ta sống theo cuộc sống cũ. Để đắc thắng con người cũ và sống cho Đấng đã chết để mình được sống, chúng ta cần nhớ rằng nếu Chúa không chết vì tội chúng ta thì chúng ta không thể sống (I Giăng 4:9), cho nên cuộc sống của chúng ta hiện nay không thuộc về chúng ta nữa mà thuộc về Đấng đã chịu chết để cứu chuộc chúng ta. Mỗi Cơ Đốc nhân cần nhận thức được điều này để sẵn sàng tận hiến cuộc đời mình cho Chúa và cam kết như Sứ đồ Phao-lô: “Tôi đã bị đóng đinh vào thập tự giá với Đấng Christ, mà tôi sống, không phải là tôi sống nữa, nhưng Đấng Christ sống trong tôi” (Ga-la-ti 2:20).
Bạn có tâm niệm mỗi ngày rằng Chúa chết để tôi được sống và sống cho Ngài không?
Lạy Chúa, con tạ ơn Chúa vì Ngài đã chết để con được sống. Xin giúp con mỗi ngày đóng đinh con người cũ của mình với Chúa, và sống một đời sống mới cho Chúa và vì Chúa.
(c) 2016 Văn Phẩm Nguồn Sống. Used by permission.